MỚI NHẤT
CƠ QUAN CỦA TỔNG LIÊN ĐOÀN LAO ĐỘNG VIỆT NAM

Chiếc bánh sinh nhật của tôi

Hà Phương LDO | 19/05/2020 07:10

Đến năm 18 tuổi, lần đầu tiên tôi được thổi bánh sinh nhật của chính mình. Nỗi "thèm" được một lần thổi nến đã thành hiện thực.

Tôi lớn lên trong một gia đình có 5 anh chị em. Bố mẹ tôi là những người nông dân nghèo. Tằn tiện và gom góp tiền bán rau, bán đàn gà và bán thóc của nhà tôi cũng chỉ đủ nuôi chị em tôi ăn học.

Ước mơ của con nít

Tôi còn nhớ, quyển lịch bóc nhà tôi mỗi lần mua về đều được chị em tôi mang ra đánh dấu ngày sinh nhật. Đứa nào đứa ấy đều hí ha hí hửng đếm từng ngày và chờ đợi ngày "thổi nến".

Trẻ con mà, đứa nào cũng háo hức được nhận quà, được cắt bánh. Nhưng mỗi lần đến sinh nhật mẹ tôi đều nói mấy câu như: "Năm sau mẹ mua bánh kem cho Bông nhé! Năm nay cửa hàng hết mất bánh sinh nhật".

Trẻ con mà, đứa nào chẳng buồn. Tôi buồn bã như thể trời sắp sập. Những giọt nước mắt lăn trên đôi má ửng hồng. Bố tiến lại và an ủi: "Bông của bố ngoan nào. Mẹ nói năm sau mẹ sẽ mua mà. Bố hứa năm sau bố sẽ mua cho Bông một chiếc bánh to nhất". Và bố nói gì nữa thì tôi không kịp nghe bởi tiếng òa khóc của mình. Rồi 3 đứa em tôi chẳng hiểu chuyện gì cũng òa khóc theo. Mẹ tôi, đôi mắt đỏ hoe nhưng vẫn đến cười cười và vỗ về chúng tôi.

Bánh sinh nhật của tôi

Thế đấy! Tuổi thơ của tôi đấy. Tuổi thơ chỉ mong một lần được thổi nến, cắt bánh và hát bài hát sinh nhật. Thế nhưng thay vì cắt bánh tôi lại òa khóc.

Chỉ vài năm sau đó, tôi hiểu chuyện hơn. Tôi nghĩ bố mẹ còn buồn hơn tôi rất nhiều. Tôi còn có thể khóc còn bố mẹ thì không. Chị em tôi cũng dần bỏ đi thói quen đánh dấu ngày sinh nhật vào lịch.

Ngày sinh nhật lần thứ 18 của tôi, bố tôi tự tay làm cho chị em tôi chiếc bánh từ cơm. Bố dặn mẹ nấu cơm cho nhiều nước hơn để hạt cơm dính lấy nhau. Bố mẹ tỉ mỉ tạo dáng cho chiếc bánh trắng nõn, thơm mùi gạo. 

Tôi chưa bao giờ vui hơn thế, chiếc bánh đầy cơm nhưng vị ngọt nơi đầu lưỡi khiến tôi cảm tưởng như mình đang ăn chiếc bánh kem đắt tiền nhất, mặc dù lúc ấy tôi còn chưa biết bánh kem có vị gì. 

Chị em tôi có giao ước ngầm, mỗi khi sinh nhật các thành viên trong gia đình thì dù có bận rộn thế nào cũng sẽ sắp xếp để trở về nhà. Và chiếc bánh sinh nhật đấy dành tặng bố mẹ tôi. Chị em tôi hiểu rằng, ngày sinh của mỗi người thì bố mẹ là người mong đợi nhất. Chiếc bánh ấy không phải của chị em tôi mà là của bố mẹ tôi.

Tin mới nhất

Gợi ý dành cho bạn