MỚI NHẤT
CƠ QUAN CỦA TỔNG LIÊN ĐOÀN LAO ĐỘNG VIỆT NAM
Người lao động gắn bó với công ty không chỉ vì lương mà còn vì cách đối đãi của chính chủ doanh nghiệp.

“Giám đốc tốt vậy, sao mình nỡ bỏ”

Hồng Hà LDO | 05/02/2017 10:43
Đầu năm mới, cái Hoa cùng chuyền với tôi thủ thỉ: “Chị em mình chuyển việc đi. Công ty bên cạnh đang tuyển, chị em mình có tay nghề, qua bên đó lương cơ  bản cao hơn bên này 50 ngàn đồng/tháng”. Thú thực khi nghe cái Hoa nói, tôi có mừng nhưng rồi nghĩ lại: “Giám đốc đối với mình tốt thế, bỏ sao đành”.

Công ty mà cái Hoa nói hoạt động cùng ngành nghề với công ty tôi, cùng là công ty may, chuyên xuất khẩu hàng sang thị trường Châu Âu, hoạt động hơn 2 năm nay. Năm đầu hoạt động chưa ổn, nợ lương nên công nhân ngừng việc tập thể mấy lần. Năm nay, mấy đứa em cùng dãy trọ làm ở công ty này cho biết, công ty hoạt động đã ổn định, đơn hàng đều nên Tết rồi, ngoài tháng lương thứ 13, công ty còn có thưởng thêm năng suất, thâm niên. Đầu năm nay, công ty bên đó mở rộng sản xuất nên tuyển thêm công nhân, lương cơ bản 4 triệu đồng/tháng. Công nhân nào có tay nghề, hoặc có thâm niên ở đâu, nếu chuyển qua, công ty tổ chức thi tay nghề, tay nghề cao sẽ có lương cao.
Mấy đứa em ở phòng trọ nói vậy, nay Hoa lại rủ tôi nghỉ việc ở công ty để chuyển qua bên đó. Công ty tôi đang làm hoạt động đã gần chục năm. Phần tôi cũng đã có 5 năm làm việc ở đây. 5 năm qua, công ty chưa một lần đình công hay lãn công vì lương, thưởng hay đòi quyền lợi, chế độ gì. Lương cơ bản của công ty bên cạnh có cao hơn công ty tôi 50 ngàn đồng/tháng, nhưng nghĩ lại hành trình 5 năm gắn bó với công ty, tôi bỏ đi không đành.
Nhớ năm 2010, kinh tế khó khăn, đơn hàng giảm, công ty tôi cũng không ngoại lệ, đơn hàng khang hiếm. Trong khi các công ty xung quanh cắt giảm lao động, giảm lương, thì giám đốc nhận các mối hàng nhỏ lẻ trong nước, cho chúng tôi có việc cầm chừng, đảm bảo đủ lương cơ bản. Tết đến, cả năm tiền lương chỉ đủ ăn, không có để dành, giám đốc tôi cầm căn nhà, vay ngân hàng, lấy tiền thưởng cho anh em công nhân, mỗi người 1 triệu đồng và phần quà Tết. Cầm tiền thưởng cuối năm, tất cả chúng tôi đều rưng rưng nước mắt, hứa gắn bó với công ty, với giám đốc.
Khó khăn rồi cũng qua, đơn hàng đều hơn, hàng xuất đi nhiều, công nhân chúng tôi nhiều việc, lương cao hơn. Năm nào, giám đốc cũng tăng lương cơ bản theo quy định, điều chỉnh thâm niên, đóng BHXH trên thu nhập của công nhân, so với các công ty xung quanh, ở công ty tôi, thu nhập của chúng tôi là ổn.
Không chỉ về lương thưởng, công ty hơn 300 người, vậy mà công nhân nào đau ốm, giám đốc đều đích thân đi thăm. Không đi được, ông gửi quà thăm hỏi. Năm ngoái, đứa em cùng chuyền của tôi lấy vợ vì “bác sĩ bảo cưới”. Đám cưới đến bất ngờ, hai đứa không có tiền, định vay nóng lãi cao để làm đám cưới, giám đốc nghe được, ông cho gọi hai đứa lên, cho hai đứa mượn tiền, phần ông, ông mừng trước 5 triệu để hai đứa làm đám cưới. Nếu không có ông giám đốc hoặc giả như thằng em ấy làm ở chỗ khác, vợ chồng nó sẽ khốn khổ thế nào nếu vay nóng.
Nói về giám đốc của tôi thì nhiều chuyện lắm, mà đa phần là chuyện tốt. Kinh tế lúc thăng lúc trầm, công ty cũng vậy nhưng bao nhiêu năm qua, giám đốc luôn cố gắng để cho tất cả anh chị em công nhân chúng tôi có được cuộc sống tốt.
50 ngàn đồng đối với công nhân to lắm, tôi không trách cái Hoa khi nó rủ tôi nghỉ việc ở đây để sang công ty bên cạnh bởi mỗi người có một sự lựa chọn của riêng mình. Hoa rủ tôi đi vì nó thân với tôi, muốn tốt cho tôi thôi nhưng cứ nghĩ về những việc mà giám đốc làm cho anh chị em công nhân, coi anh chị em công nhân như người nhà, lúc khó khăn nhất, giám đốc còn cầm nhà để lấy tiền thưởng Tết cho anh em… Cứ nghĩ về những việc ấy, tôi không đành bỏ đi. Tôi bảo với Hoa: “Nếu còn sức để làm việc, tôi vẫn sẽ ở công ty mình, tình cảm và sự đối đãi của sếp đối với công nhân không tiền bạc nào sánh được”.  

Tin mới nhất

Gợi ý dành cho bạn